Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Siêu phù phiếm: Lý ngư vọng nguyệt


Mình thích hình tượng này. Cái đẹp tuyệt đối là cái không thể nắm bắt. Trong suốt, lung linh, như thanh âm giữa trời, sắc đẹp trong dung nhan, ánh trăng nơi đáy nước. Cá phù phiếm hay người phù phiếm? Mà phù phiếm thì có sao....
Chân lý có khi nằm trong đáy lòng ta mà ta cứ mải miết đi tìm nơi chân trời, góc biển. Sự thật có khi gần trong gang tấc mà suy nghĩ lại cách núi, cách sông.
Nhân phan minh nguyệt bất khả đắc
Nguyệt hành khước dữ nhân tương tùy
(Người không thể với lên trăng sáng
Trăng mãi đi theo người)
Nhưng... vấn đề không phải là chạm tới mà là mãi mãi tìm kiếm, mãi mãi trên đường....

Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Bát bảo cát tường

- Ô: Quyền uy giáo hóa của phật Thích Ca
- Cá: Tự do, giải thoát, trí tuệ
- Bình: Linh hồn vĩnh hằng
- Sen: Chính quả
- Ốc biển trắng: Phật pháp vang vọng tứ phương
- Kim pháp luân: sự tỏa chiếu của giáo lý nhà Phật
- Cờ: chính quả
- Cát tường kết: Phạn võng kinh

Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010

Vô thường

Học tập kinh kệ, khổ tu.... đều là vô ích và phù phiếm. Không có một cuốn kinh nào, một sự tu luyện nào có thể đưa ta ra khỏi luân hồi. Mộng không thể học được. Chết không thể học được. Phật tính không thể lãnh hội được. Hết thảy đều là mây mù, ảo ảnh.
Niết bàn là gì?
Là sự giải thoát?
Hoa phù dung một ngày đã tàn lụi.
Tùng bách  ngàn năm mới mục nát.
Hết thảy đều là hư không cả
Năm tháng nhiều cũng có ích gì.
Nhân quả là dòng biến động nối tiếp không ngừng. Nhân quả là hiện thân của vô thường.



.

Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010

Cây ngô đồng

Ngô đồng nhất diệp lạc
Thiên hạ cộng tri thu
(cổ thi TQ)

Ô hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi, vàng rơi, thu mênh mông
( Bích Khê)




Haiku của Basho về trăng.

Vầng trăng non dại
Theo tôi từ độ ấy
Ai có ngờ đêm nay!

Ý nghĩa của sinh tồn

Con người sống vô vị làm sao nhưng lại có ý nghĩa biết bao.

Thế gian này giản đơn biết bao song cũng phức tạp biết bao.

Nhãn khai xuân sắc như lưu thủy
Xuân nhật tàn hoa lạc nhật khai
(Đường thi)
Không có giải pháp chống lại thời gian ( hay chí ít là chúng ta chưa biết). Chỉ có dòng chảy thời gian là có thật.
Chỉ thấy tùng bách hóa củi khô
Lại nghe ruộng dâu thành biển cả
Mày xanh mềm mại được bao ngày
Bỗng chốc như tơ tóc bạc ngay
(Lưu Hi Di)
Thôi thì cứ sống trọn vẹn với mạng sống của mình, hoàn thành bổn phận sinh tồn của mình trong bất khả tri.
Vậy thôi.